Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Mảnh Ký Ức Bị Lãng Quên - Chap 2(Part 1)



CHAP 2: Somebody That I Used To Know…









Part 1:




Kojima Haruna bước ra khỏi quán cà phê nhỏ và hít thật sâu, cảm nhận luồng không khí ẩm ẩm lành lạnh của cơn mưa như trút. Cô rất thích những cơn mưa. Cảm giác lành lạnh bất an luôn nhắc nhở Haruna rằng: cô còn sống. Và mỗi lần như vậy, cô lại có dịp ngồi nhâm nhi món rượu táo nóng thơm ngon, và cố gắng lục lọi ký ức của mình, mong muốn tìm ra chút gì về người đó.



Haruna bước thật chậm rãi dưới mưa, mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của những người đi đường nhìn mình. Cô không thích sự ngột ngạt khó chịu của những chiếc ô, và cũng chẳng bao giờ dùng tới chúng. Cô thích thú khi những giọt mưa nặng trĩu rơi lên mình. Lạnh buốt. Cảm giác ấy len lỏi vào từng giác quan, lấp đầy sự trống trải trong cô. Lạnh, nhưng ít nhất chúng khiến Haruna thấy bớt chơi vơi, trong giây lát.



Cô nhớ có người đã từng nói với mình về nguồn gốc những cơn mưa. Hạt mưa trĩu nặng thấm đẫm u buồn chính là những giọt nước mắt của một nữ thần nào đó đang nhớ về người yêu. Trong thoáng chốc, cô nhớ tới cơn mưa dài đằng đẵng này. Vị nữ thần kia có lẽ đang rất khổ đau? Cảm giác ấy là như thế nào nhỉ? Sao ngài có thể khóc nhiều đến thế?



~~~~~~~~~~



Cô gái xinh đẹp lại nở nụ cười ngây thơ mặc định. Trái ngược với đôi mắt thì đầy đăm chiêu sâu thẳm. Cô chợt nhận ra là mình đã ướt sũng, và run lập cập vì lạnh. Nhưng Haruna vẫn không chịu tìm một chiếc dù, cô sải những bước dài hơn, tiến về phía căn hộ nhỏ của mình.



Cô đã không để ý, đằng sau màn mưa mịt mù kia là một bóng hình nhỏ bé có phần quen thuộc, buồn bã nhìn cô từ đằng xa, và nở nụ cười thật dịu dàng.



“Cuối cùng tớ cũng đã tìm thấy cậu, Nyan…”



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Haruna’s POV



Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Tôi thậm chí còn không kịp định thần. Ờ thì tôi cũng chẳng quan tâm suy nghĩ mấy cả. Nhưng cách cô gái ấy bước vào cuộc đời tẻ nhạt trống vắng của tôi như một cơn gió. Cô ấy đem theo những tia sáng rạng rỡ đầy sức sống tới bầu trời xám xịt thấm đẫm những giọt lệ của nữ thần mưa. Tôi gần như choáng ngợp bởi sự vui tươi và ấm áp của ấy. Quá dễ thương, quá ngọt ngào, cứ như một giấc mơ vậy…



Tôi nghĩ mình đã thấy cô ấy ở đâu đó rồi, nhưng thực sự không thể nhớ được. Có lẽ cô ấy thuộc một phần nhỏ trong cái lỗ hổng ký ức mà tôi luôn cố gắng lấp đầy.



Nói thật, tôi rất thích cô ấy, cảm giác này khác hẳn với những lúc tôi ở cùng Marichan, Acchan, và thậm chí cả Miichan. Cô ấy lúc nào cũng tươi cười và luôn thả lỏng. Nhưng dù  không lo nghĩ quá nhiều, cô ấy vẫn luôn có gì đó thật sâu sắc và tình cảm.



.

.

.

.



Chỉ là… ánh mắt cô ấy lại không giống vậy. Đôi mắt đen láy xuyên thấu tâm can người khác, giống như cách người ta hay diễn tả về tôi. Chúng sâu thẳm không điểm dừng, đầy tâm tư, và rất buồn. Cứ như cô ấy đang cố gắng làm điều gì đó trong im lặng, một mình…



End POV



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



“Này, Haruna? Haruna? KO-JI-MA-HA-RU-NA!!!!!” – Cô gái có khuôn mặt giống Gachapin huơ tay trước mặt Haruna và hét tên cô ấy.



“Chị sao vậy, Kojiharu? Có gì không ổn à?”



Câu hỏi quan tâm của Maeda Atsuko cùng vẻ mặt khó chịu của Miichan đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cô gái ngơ.



“Em gọi tên chị suốt đó!! Chị đang nghĩ cái quái gì mà đăm chiêu vậy?” – Miichan làu bàu, nhưng đáp lại cô chỉ là tiếng cười ngây ngô lơ đãng.



“Gomen~ Chỉ nghĩ bâng quơ thôi mà…”



“Chẳng phải chị bảo em là 4h phải đi “công chuyện” sao? Giờ đã là 4h15 rồi đó…”



Haruna ngước nhìn chiếc đồng hồ đang chạy không ngừng nghỉ và khựng lại. Thôi chết rồi!



“Chị phải đi đây, muộn mất!” – Haruna vơ vội chiếc túi xách và chạy ra cửa.



“Khoan đã! Gì mà gấp quá vậy!?”



“Gặp một người bạn mới!!”



Haruna hét lên vui vẻ và đóng sầm cửa lại, không để ý tới hai vẻ mặt “mắt chữ A mồm chữ O” của hai người bạn.



“Bạn…mới…á?”



Acchan và Miichan ngơ ngác nhìn nhau. Haruna-có-bạn-mới?



.

.

.

.

.

.



“EHHHHHHHHHHHHHH????????????????????????”



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

1 nhận xét:

  1. hay thật, đúng là fan của kojiyuu toàn hoạt động ở ngoài 4rum, mình thật là kiếm fic hay của mây bạn rất khó

    thxx au nha, có chap mau mau nha

    Trả lờiXóa