Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Mảnh ký ức bị lãng quên - Prolouge

Prolouge


Fic mới ^^







Trong giờ phút vô vọng nhất, con người ta sẽ từ bỏ mọi ước mơ…
Có lẽ, thời điểm ấy, giải pháp tối ưu là quên đi tất cả?
Cố gắng…rồi lại cố gắng…nhưng có lẽ bàn tay đó vẫn luôn luôn nằm ngoài tầm với…
Tôi cùng cậu tìm kiếm một đường lui
Dùng hết sức mình bám víu lấy chút hơi ấm cuối cùng của nhau…
Cậu nói xem…con người ta thật ngu ngốc, phải không?
Tại sao họ cứ nhắm mắt kiếm tìm trong vô vọng…
…để lúc nhận ra, mọi chuyện đã trở thành một mớ hỗn độn không lối thoát?


.
.
.
.
.  
.
.
.


Người là ai? 
Tại sao…mỗi khi nhớ tới, tôi lại cảm thấy có gì đó vỡ vụn trong lồng ngực…



.
.
.
.
.

Tôi không hận cậu…
Dù biết rất rõ mình bị lừa dối, tôi vẫn không tìm được lý do để hận cậu…
Thật buồn cười nhỉ?
Chúng ta chưa bao giờ là của nhau, vậy mà tôi lại sợ mất cậu đến thế?


.
.
.
.
.
.




Nếu có thêm một cơ hội nữa
rất nhỏ nhoi thôi…
Nếu chúng ta còn có thể gặp lại…
Liệu, cậu có thể tha thứ cho tớ chứ?
Liệu chúng ta có thể mỉm cười chào nhau, như hai người từng quen biết?
 Chỉ một bước nữa thôi,Yuuchan… rồi chúng ta sẽ lạc mất nhau…



.
.
.
.
.

…Vĩnh viễn…



~~~~~~~~~~~~~~

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét